Thượng sỹ cựu chiến binh Nguyễn Vạn Phúc, Đại đội 269, Tiểu đoàn 54, Trung đoàn 102,
 Sư đoàn 308.

TCCSĐT - “Tôi rất vinh dự và tự hào đã được tham gia chiến đấu tại chiến dịch Điện Biên Phủ năm 1954, ngày nay vẫn khoẻ mạnh và lại chuẩn bị cho kỷ niệm 55 năm ngày chiến thắng vẻ vang của dân tộc”. Đó là lời cảm tưởng của thượng sỹ cựu chiến binh Nguyễn Vạn Phúc khi nhớ về thời gian chiến đấu ở Điện Biên Phủ.

Khi chúng tôi hỏi về kỷ niệm sâu sắc nhất trong chiến dịch Điện Biên Phủ năm xưa, ông Nguyễn Vạn Phúc trầm tĩnh kể: Tôi sinh ngày 30 tháng 4 năm 1930, tại thị trấn Phúc Yên, tỉnh Vĩnh Phúc; nhập ngũ ngày 03 tháng 2 năm 1947; vào Đảng ngày 20 tháng 2 năm 1962; tháng 2 năm 1959 chuyển ngành ra làm công nhân cơ khí mỏ A-pha-tít Lào Cai; tháng 2 năm 1969 tái ngũ làm công nhân viên quốc phòng công tác tại X24 Cục Quân nhu, Tổng cục Hậu cần và tháng 1 năm 1974 về nghỉ hưu. Hiện nay tôi sinh hoạt tại Chi hội Cựu chiến binh thôn Lộc, xã Xuân Đỉnh, huyện Từ Liêm, thành phố Hà Nội. Trong chiến dịch Điện Biên Phủ tôi có một vài kỷ niệm sâu sắc nhất mà tôi vẫn còn nhớ mãi cho đến tận bây giờ đó là: đánh bộc phá mở đường cho quân ta tiến vào đồi A1, bắn tỉa ở đồi Nà Noọng và cắm cờ chuẩn ở đồn phía Đông Nà Noọng.

Đánh bộc phá mở đường cho quân ta tiến vào đồi A1

Tối hôm ấy Đại đội 269 thuộc Tiểu đoàn 54 có nhiệm vụ cắt dây thép gai mở cửa mở cho đơn vị bạn đánh chiếm đồi A1 (giai đoạn 1). Tổ tam tam do tôi chỉ huy dùng bộc phá luồn vào hàng rào dây thép gai của địch, sau khi đặt bộc phá ống xong, tôi báo cáo đồng chí trung đội trưởng, đồng chí ấy ra lệnh đợi khi có đạn bắn vạch đường thì giật nụ xoè cho bộc phá nổ, tổ tôi đã thực hiện được hai quả thành công, dọn được khoảng 4-5m lối vào lô cốt địch, thì bỗng xuất hiện hoả lực súng đại liên của địch bắn ra xối xả cản đường tiến trên hướng chủ yếu của quân ta, buộc đội hình C269 chúng tôi phải tản ra hai bên để chuẩn bị lại mở đường từ hướng khác. Đến đây chúng tôi mới nhận ra rằng mình đã chọn hướng đột phá nhầm vào chính diện trúng ổ hoả lực của địch, do chúng nguỵ trang quá kỹ nên ta không phát hiện được. Đây là bài học cho chúng tôi trong các trận đánh tiếp sau, và trong suốt thời gian chiến dịch. Trong trận này, tôi đã bị pháo địch bắn bị thương và phải về tuyến sau điều trị mất 10 ngày.

Sau ngày chiến thắng, tuy không giỏi thơ lắm nhưng cũng cố sáng tác một bài để ghi lại kỷ niệm sâu sắc trong trận đánh này. Bài thơ có đoạn:

Nhìn trời pháo sáng vạch đường
Ầm ầm đạn súng chiến trường bay ra
Tia xanh, tia trắng loé qua
Coi dây bộc phá lệnh đà chớ quên
Đây là quả pháo đầu tiên
Rào gai đặt dưới giật liền quay sau
Xì xì tiếng nổ rất mau
Tung ngay một mảng đi đâu không còn
Trong đồn súng lớn súng con
Nhằm ra cùng hướng bắn dồn như mưa
Tình hình diễn biến ai ngờ
Không may mảnh pháo lại sờ bắp chân...

Bắn tỉa ở đồi Nà Noọng và cắm cờ chuẩn ở đồn phía Đông Nà Noọng

Trong trận vây ép địch ở đồn Nà Noọng ở phía Tây Điện Biên Phủ, bắn tỉa để tiêu hao sinh lực địch và tạo ra sự căng thẳng cho quân địch trên chiến trường cũng là chủ trương của Bộ Tư lệnh mặt trận Điện Biên Phủ. Thời đó chưa có súng bắn tỉa chuyên dụng có kính ngắm như bây giờ, chúng tôi đã phải dùng súng Trung chính để bắn tỉa, anh em chúng tôi đã chia nhau người quan sát, người đánh lừa địch bằng cách đội mũ vào đầu khẩu súng giơ lên nhấp nhô trên mặt giao thông hào nhử cho địch nhìn thấy để cho chúng bắn, khi bắn chúng tôi chúng buộc địch phải nhô lên khỏi công sự và các tay súng bắn tỉa của ta dễ phát hiện mục tiêu để bắn tiêu diệt địch. Tuy không thể đếm chính xác có bao nhiêu tên địch bị bộ phận bắn tỉa chúng tôi bắn chết, nhưng đây là hình thức đánh có hiệu quả trong quá trình vây ép địch làm cho chúng ăn không ngon, ngủ không yên, luôn nơm nớp lo sợ bị ăn đạn của Việt Minh.

Cắm Cờ chuẩn
 
Tôi được giao nhiệm vụ bí mật tiếp cận chân lô cốt của địch ở đồi phía Đông Nà Noọng, khi tôi bò vào hướng lô cốt của địch thì gặp một tên lính Pháp gác nhưng đang ngồi ngủ gật ở giao thông hào, tôi ném lựu đạn làm nó bị thương nặng và kêu la ầm ĩ “Việt Minh ta la lát”, “Việt Minh ta la lát” (Việt Minh ném lựu đạn) trong khói súng đạn mịt mùng tôi đã kịp thời nhảy vọt lên cắm Cờ chuẩn vào cạnh lô cốt của địch, tạo điều kiện cho pháo ĐKZ 75 của ta bắn phá chính xác vào lô cốt của địch. Cờ chuẩn của chúng tôi lúc đó chỉ đơn giản là hai cái thông nòng súng K50 nối vào nhau và trên đầu buộc mảnh vải dù pháo sáng lấy được của địch đủ để cho pháo binh của ta phát hiện đo đạc mục tiêu, lấy phần tử bắn chính xác.

Sau khi cắm xong cọc chuẩn tôi kịp chạy về phía sau chừng 5 - 7 mét nằm xuống thì hàng loạt đạn pháo của ta đã trút lên lô cốt địch tạo điều kiện cho bộ binh ta tiếp cận đánh chiếm mục tiêu của địch. Thời gian này, tôi là tiểu đội trưởng trinh sát thuộc Đại đội 277, Tiểu đoàn 79 Trung đoàn 102 Sư đoàn 308. Sau 40 năm tức là năm 1995, tôi lại có dịp quay lại chiến trường xưa, cho đến nay, 55 năm đã trôi qua, khi nhắc về chiến thắng Điện Biên Phủ vẻ vang tôi lại bồi hồi xúc động nhớ về những đồng đội của tôi ngày ấy, tuy họ đã hy sinh nhưng hình như bên tai tôi tiếng nói của họ vẫn còn văng vẳng như chúng tôi đã từng chiến đấu bên nhau trong chiến hào ngày ấy.

Để ghi lại kỷ niệm của trận chiến đấu này tôi cũng đã làm một bài thơ với tiêu đề là Cắm cờ chuẩn, có nội dung như sau:

Đê Ka Z bảy lăm ly
Nay ta đã có vậy thì dùng ngay
Trên giao nhiệm vụ chiều nay
Cho người xem xét báo đây trước giờ
Ba(1) tôi nhận lệnh đang chờ
Mang nhiều lựu đạn với dù cắm trông
Lùi về sau tiến hướng đông
Nơi hào đã bé lại nông gập ghềnh
Đi đâu suy nghĩ phân vân
Nơi đây chính lúc lập công chắc rồi
Ồ trông tên giặc nó ngồi
Tay dang lựu đạn lăng rơi sát người
Xì vàng nổ đấy chết thôi
Bồi thêm vài quả cũng rơi đấy liền
Ôi ta la lát(2) Việt Minh
Nghe thêm nó cứ kêu rên luôn mồm
Đi sau Lĩnh, Lưu(3) cùng đường
Xì xì lăng tiếp chặn đường địch lui
Không xa dùng tiểu liên chơi
Băng này mà nổ hết đời bọn bay
Chưa ngờ nòng súng đất đầy
Thôi lao lên đấy cắm cây cờ dù
Xong rồi lại xuống yên du
Mường Thanh dội pháo vù vù tới đây
Oàng oàng mảnh pháo đất bay
Cờ dù nghiêng xuống ngả ngay mép hào
Pháo binh tín hiệu giơ cao
Mục tiêu không thấy tôi lao cắm liền
Được rồi cờ chuẩn đứng yên
Pháo binh nhìn rõ phất dền tránh xa
Anh em tạt mé rút ra
Ùng oàng trúng đích khói xà hơn mây./.